Vù... ù... ù...
Gió lạnh thổi qua các khẽ lá, tiếng mưa xào xạc, hai thân ảnh nhỏ bé luồng lách qua những cành cây to, lũ rết lớn đuổi theo sát nút, nơi chúng đi qua cây cối bị nhiễm tà, sinh mệnh dần trở nên cuồng bạo.
Bước chân của Thanh Liên đã hơi nặng trĩu, cô bé là linh Đồ nhất tinh, để giữ khoảng cách thế này đã liên tục sử dụng linh lực gia trì, linh lực trong cơ thể không còn nhiều nữa.
Pằng! Bỗng nhiên Chí Nam nổ súng, viên đạn bay sượt qua đầu Thanh Liên, ghim lên bóng đen định tập kích cô bé.
Vụt! Một đạo ý niệm sắc bén phóng về phía sau Chí Nam, cắt qua một góc bụng con rết làm nó lùi lại.
“Hô, sư muội, không ngờ muội còn bài tẩy đấy.” Chí Nam cười nói, vừa rồi thật nguy hiểm, chỉ lơ là giây lát thôi là bị tập kích ngay.
Thanh Liên lườm Chí Nam, cô bé cũng ngạc nhiên vì tên này lại lén đem theo món đồ kia, nếu trong tỉ thí vừa rồi mà bị sư phụ phát hiện, chắc chắn sẽ lĩnh phạt rất nặng, sư phụ mặc dù thích nghiên cứu nhưng lại rất ghét vũ khí đó.
Thanh Liên để ý tới con rết bị mình cắt xuyên qua một góc bụng vừa rồi. Thanh Liên đã quên mất tinh thần lực ở bình thường có tính quán triệt, khi cụ hiện sẽ có thể đánh vào hiện vật, có lực xuyên thấu rất mạnh.
“Sư muội à, sắp đến rồi, cố lên.” Chí Nam mừng rỡ, đỉnh ngọn đã ở trong tầm mắt hai người, Chí Nam có thể cảm thấy linh lực còn lại trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336294/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.