Trên bầu trời đêm, những ngôi sao sáng khuất dạng trong mây mù, đến cả ánh trăng cũng phai mờ nhợt nhạt, tia sáng ít ỏi xuyên qua một góc khuất tạo nên sự âm u.
Đêm đã về khuya, từng cơn gió nhàn nhạt thổi qua mang theo đoàn sương lạnh. Bên ngoài lạnh, bên trong chúng đệ tử Quang Huy tông cũng lạnh. Lần đầu tiên bọn họ thấy được một yêu thú khổng lồ thế này. Xung quanh nó phát ra tử khí âm u cùng đôi mắt đỏ tươi lạnh lẽo làm một vài nữ hài hoảng sợ khóc lên, có đứa còn ngất lịm tại chỗ.
Linh Huyết Đằng Xà, yêu thú bị phong ấn dưới lòng sông Tô Lịch nay đã thoát ra, bằng cách nào đó mà không ai hay biết cả.
“Lão Trần đâu rồi, tại sao ông ấy còn chưa ra mặt?”
Đáp lại lời Võ Cực Lạc chỉ là một sự im lặng, một linh sư Tướng lĩnh như ông ấy không thể nào không phát hiện động tĩnh lớn thế này, chắc chắn đã có chuyên gì đó xảy ra rồi.
Cả mười bốn vị trưởng lão cùng chưởng môn che trước đám đệ tử của mình, linh lực trong người bọn họ chảy xuôi khắp cơ thể, ai cũng trở nên cảnh giác cả. Linh Huyết Đằng Xà, yêu thú cấp bậc bán Vương, bảy năm trước đại náo thành Thăng Long này. Năm đó ba cường giả đứng đầu thành Thăng Long là Võ Cực Lạc, Vương Mộc Trung Nhân và Trần Lĩnh cùng hợp sức mới phong ấn được nó.
Gè... è... è...
Ba cái đầu rít lên như cứa vào mang tai, âm thanh làm tản đi mây mù, chấn nát cả cây cối bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336291/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.