Trần Lĩnh ho nhẹ, giải thích: “Năm đó ngũ Vương mở một cuộc càn quét toàn quốc với Hắc Dạ, truy cùng diệt tận đến không còn một ai. Lúc đó ta chỉ mới gia nhập, lại còn trẻ nên chưa được tiếp xúc với những chiến dịch của Hắc Dạ nên ta đã thoát được một mạng.”
“Ta đầu nhập vào Quang Huy tông để trốn truy binh, ở đây ta học tập, vẫn lựa chọn con đường luyện trận sư của Hắc Dạ rồi trở thành một lão sư như bây giờ. Tuy nhiên lí tưởng của Hắc Dạ ta vẫn luôn nhớ, ta vẫn luôn âm thầm thực hiện nó.”
Trần Lĩnh thấy ánh mắt nghi hoặc của Thanh Liên thì giải thích: “Đừng hiểu lầm, không phải là cái cách đồ thành diệt tộc năm xưa đâu, cách của ta ôn hòa hơn. Rồi con sẽ sớm biết thôi.”
Bầu không khí trở nên im lặng, Trần Lĩnh lại là người phá tan nó: “Con có muốn hỏi gì không? Tại đây ta sẽ giải đáp cho, dừng ngại, cứ hỏi đi.”
Thanh Liên ngẫm nghĩ, sau một giây thì hỏi: “Vì sao người lại nhận con làm đệ tử sớm ạ? Chẵng phải còn gần hai tháng nữa sao?”
Nhìn Thanh Liên lễ phép hỏi làm ông cười nhẹ, nói: “Luật lệ là do ta đặt, ta muốn phá thì phá thôi, ha ha.” Thanh Liên vừa có thiên phú về luyện trận sư rất tốt, tâm tính trầm lặng không tranh không đấu, lại không ngại chịu khổ. Trần Lĩnh không hề đưa ra quyết định cho vui, ông đã từng này tuổi rồi, gặp qua bao nhiêu người, dù thoáng qua thôi cũng nắm được tính tình họ.
“Còn gì muốn hỏi nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336279/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.