Ở trên mảnh đất Đại Việt, linh khí tồn tại ở khắp nơi, trên bầu trời, dưới đáy biển thậm chí là trong lòng đất. Con người, muôn thú thậm chí là cỏ cây vô tri đều có thể hấp thu lấy linh khí thiên địa vào cơ thể, giúp gia tăng năng lực của bản thân.
Có người có thể dời non lấp biển, có người đọc hiểu nhiều tri thư, có người tạo nên những điều kỳ diệu mà thế nhân gọi là ma thuật, là phép màu.
Những người có cơ thể có thể hấp thu linh khí thiên địa được gọi là linh sư. Linh sư có năm cảnh giới, bao gồm: Đồ; Sĩ; Tướng; Vương và Hoàng, mỗi cảnh giới đều chia thành ba giai đoạn sơ cấp, trung cấp, thượng cấp. Ở Đại Việt, Vương là tồn tại cao nhất, là chúa tể của năm phương Đại Việt lưu truyền từ thời ngũ Vương đầu tiên cho đến nay, còn về cấp bậc của Hoàng, đó là thuộc về truyền thuyết ở bên ngoài Đại Việt rồi, chưa từng có ai diện kiến cả, họ chỉ được biết đến qua các trang sách lịch sử.
Thanh Liên vừa lấy đũa gắp đồ ăn lên miệng, vừa lật xem từng trang sách.
“Ọe! Đồ ăn thật kinh tởm.” Cô bé cố gắng nuốt xuống miệng dù cho không thích món ăn ấy đi chăng nữa. Thanh Liên đã từng phản kháng, nhưng đổi lại đám hạ nhân ấy càng hành hạ Thanh Liên hơn, bao nhiêu đồ ăn ngon đều cắt xén, ăn vụn hết, chỉ để cho mình phần cơm thừa canh cạn, đến cả quần áo ngoài bộ Vương ban cho để vào cung ra thì đều là y phục bình thường.
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/336269/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.