Bọn họ chạy ra khỏi thành Thăng Long chục dặm mới phát hiện có một bức tường linh lực được dựng lên. Trước bức từng, một thân ảnh quen thuộc đứng ở đó.
“Là tam trưởng lão Ngục Môn.”
Viêm Oa tức giận chất vấn: “Lão già, rốt cuộc Ngục Môn các ngươi có ý gì.”
“Chư vị thứ tội, tình huống này ta cũng không rõ có chuyện gì đang diễn ra. Bức tường này đã ngăn cách liên lạc với bên ngoài, ta không nhận được chỉ lệnh của tông chủ.”
Tam trưởng lão vội giải thích: “Bức tường này có điều cổ quái, ta vận dụng hết công lực cũng không thể xuyên qua nó, chỉ có thể mặt dày mượn lực các vị ra tay.”
“Hừ, bày ra trò này rồi lại không biế hóa giải, xong chuyện này ta sẽ tính sổ với Ngục Môn các ngươi.” Vương Nghiệt Ma hừ lạnh.
Bốn Tướng lĩnh Phong Châu tông cùng ra tay, kết quả không thể xuyên thủng tường.
Nguyên Lai phát biểu: “Tạm bỏ qua hiềm khích, tất cả chúng ta phải cùng ra tay.” Sáu Tướng lĩnh gật đầu, đồng thời xuất lực.
...
Rầm... ầm... ầm...
Keng... keng...
“Cấp báo cấp báo...”
“Hỏa quân địch tập kích từ hướng đông bắc...”
“Chúng ta bị yêu thú Tướng lĩnh đánh từ phía tây, tổn thất mười vị linh Sĩ thập tinh...”
“...”
Những ánh lửa bé nhỏ chống lại màn đêm sắp buông xuống...
Tình báo liên tục gửi về thông qua tín trận, lão quân sư vội vàng bẩm lên trên Võ Cực Lạc: “Bệ hạ, thế công hôm nay còn mãnh liệt hơn các đợt trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/3318906/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.