Trời tờ mờ sáng, những người dân bên ngoài thành Thăng Long bắt đầu kỳ sinh hoạt cho ngày mới.
Phía đông thành Thăng Long, một lão thợ săn nọ mang theo vật dụng, cung nỏ giáo mác, từ từ tiến vào rừng Hoan Châu.
Đi lâu như vậy rồi, lão không thấy yêu thú nhỏ nào. Lão lật bản đồ ra, mỗi thợ săn lên rừng đều có một tấm bản đồ, đánh dấu đàn yêu thú nguy hiểm để tránh né.
“Kỳ quái, tuần trước đến đây là đám thỏ đã xuất hiện rồi, tại sao lại không có mống nào.”
Đột nhiên lão giẫm phải thứ gì đó, cúi xuống cầm lên xem thử: “Đây là... Xương thỏ.” Một bóng đen bao trùm lên lão, lúc quay đầu thì đối diện với cái miệng lớn.
Khà... khà... à...
Những con Giao to lớn nhảy nhót khắp cành cây, đôi mắt đỏ hoe hướng về thành Thăng Long.
…
Phía bắc thành Thăng Long, một con sông vắt ngang qua núi đồi, trên bờ là những táng cây to lớn, trên thân chi chít vết cào.
Gồ... ồ...
Đây là địa bàn hoạt động của đám Hỏa Hùng to lớn. Con sông này là nơi lưu tới của chúng mỗi khi khát nước.
Có con gấu trưởng thành đang tiến lại gần bờ sông uống nước, bỗng bản năng mách bảo có nguy hiểm dưới sống, đáng tiếc nó đã chậm.
Ào... ào... ào...
Một sinh vật cao to hơn một trượng nhảy lên nuốt chửng cả con gấu. Kéo theo đó là cả trăm con khác ngoi lên khỏi mặt nước.
Gồ... ồ...
Nhìn thấy đám Giang Thiềm khổng lồ, đám gấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794878/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.