“Đã bao nhiêu năm rồi, không ngờ tỉ phu vẫn còn giữ chuyện này trong lòng.” Lão đầu Cù Xuyên thi lễ.
“Lần này nhờ cậy, quả thật là chuyện liên quan đến nàng.”
Lời vừa dứt, tông chủ Thái Nguyên tông Tôn Vũ mở mắt nhìn, ý bảo lão tiếp tục.
Ánh sáng chú ngữ lóe lên, cả hai người họ truyền tống tới một không gian xa lạ. Khắp nơi là hàn băng lạnh lẽo, hàn khí thổi qua làm tay chân rét run.
Hai lão nhân đồng thời mở ra linh lực hộ thể chống chọi cái lạnh.
“Ngươi đưa ta đến nơi này làm gì?” Chưa dứt lời, Tôn Vũ đã nhìn thấy một nữ nhân nằm trên giường băng.
“Là muội ấy, khí tức sinh mệnh không còn. Cù Xuyên, cho ta một lí do để không giết ngươi?” Tôn Vũ phẫn nộ, lửa giận bốc lên làm tan chảy đôi phần băng khí xung quanh.
Khuôn mặt mĩ lệ toát lên vẻ nhân hậu hiền từ, lại có phần xơ cứng. Cũng phải, đã qua trăm năm rồi, có thể bảo trì thân xác nguyên vẹn cho đến giờ đã không dễ dàng gì.
“Tỉ phu hạ hỏa. Thật ra ta vẫn bảo trì một tia ý thức của nàng.” Giọng nói già nua trở nên đắng chát: “Năm đó Tôn gia gặp biến, ta dẫn nàng trốn chạy. Trên một đường này đối mặt với vô số chuyện.”
“Vì bảo vệ ta mà nàng bị nhiễm phải tà khí, bị thập phương truy sát. Lúc đó ta chỉ kịp dùng Hộ Tâm trận bảo lưu một tia ý thức cuối cùng.”
“Ngươi...” Tôn Vũ có lời muốn nói ra, song ông ta nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794865/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.