Đại bản doanh của Tấn quốc, có hơn mười Tướng lĩnh bên ngoài bảo vệ, với phòng vệ dày đặc thế này, bọn họ có đủ tự tin đe dọa bất cứ kẻ nào có ý định xâm nhập. Ở bên trong, Vĩnh Sơ Vương Lưu Dụ đang cùng các quân sư bàn luận.
“Vương, chỉ cần thêm một tháng nữa thôi là huyết lộ đã thành, như vậy kế hoạch tấn công thành Thăng Long có thể bắt đầu.” Một lão quân sư nhìn địa đồ trước mặt, nói.
Lưu Dụ nhìn địa đồ, gật đầu, sau đó lại hiện lên vẻ suy tư: “Lúc đầu cảm thấy không có ý tứ liền thu hồi binh, bây giờ bao nhiêu thủ hạ dưới trướng ta hi sinh mở được huyết lộ thì quay trở lại muốn mưu đồ.”
“Bên cạnh đó, bao nhiêu binh sĩ đã chết trong cuộc chiến này, chỉ vì đống tài nguyên vô nghĩa kia. Chỉ vì quyết định của chư Hoàng, bao nhiêu nhân mạng đã ngã xuống.”
“Hoàng, có phải không nên tồn tại?” Lời vừa nói ra khiến cả phòng trở nên lạnh lẽo.
“Vương, ngài nói lời này...” Đám quân sư bị dọa sợ một phen.
“Ha ha ha, không cần lo lắng, chỉ vì các ngươi là thủ hạ trung thành bổn vương mới bộc bạch một phen thôi. Bên dưới ta nắm giữ bao nhiêu sinh mạng, ta còn chưa ngu ngốc đâu.” Lưu Dụ nhanh chóng che đi cảm xúc của mình, vừa rồi hắn biểu hiện quá mức rồi.
“Phù...” Đám quân sư thở phào nhẹ nhõm.
“Vương, trinh sát của ta vừa bắt được một tin lớn, có liên quan vài phần kế hoạch tấn công thành Thăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794852/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.