Lúc đầu Mộc Nam còn không dám nhìn về phía Chí Nam, phần vì cảm thấy bản thân đã gây nên lỗi lầm không thể xóa bỏ. Nhưng ngay sau đó, hắn đã lấy lại tự tin.
Hắn là ai chứ, là một trong những vương tử của Mộc Trung Nhân, từ khi sinh ra đã định sẵn thân phận không tầm thường rồi. Mấy năm làm chấp sự có lẽ đã làm mờ đi vị trí của mình, nhưng mãi sẽ không thể thay đổi nó.
Hắn là vương tử, tương lai có thể ngồi vào vị trí đứng đầu kia. Những kẻ khác chỉ là bàn đạp, là công cụ để hắn sử dụng, kể cả là vị thiên kiêu trước mắt này.
Đàm Tinh Xảo thu hết biểu cảm của Mộc Nam vào mắt, lão ta thấy vui mừng vì đứa cháu này đã giác ngộ vị thế của bản thân.
“Khi biết được tin đám lão già kia muốn gây náo loạn, ta đã nhanh chóng cho người thu mua toàn bộ nguyên liệu luyện khí và những luyện khí sư kia.” Đàm Tinh Xảo vuốt râu nói: “Ta thậm chí còn bỏ cả việc luyện đan ít lợi ích kia của gia tộc mà đầu tư vào đây...”
“Quân đội đã rút toàn bộ vũ khí trên tứ phẩm, thậm chí là cả luyện khí sư đi, ngay cả đội quân hộ thành của vị công chúa kia cũng chỉ sử dụng loại vũ khí tam phẩm. Việc có được tên nhóc này chẳng khác nào nắm giữ sức mạnh có thể khuynh đảo cả thành.”
“Ha, Đàm gia ta độc quyền bán vũ khí, tới lúc đó nói giá nào bọn họ lại dám không mua.” Một trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ky-an-de-1-bong-dem-cua-binh-minh/2794829/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.