Mạc Vấn không nhịn được rên lên một tiếng, một tay ôm đầu, một tay còn lại chống vào vách tường chậm rãi đứng dậy.
Hiện tại sắc mặt hắn cực kì tái nhợt, Sát Lục Nguyên linh tuy không phải chủ Nguyên linh, nhưng nó cũng là một bộ phận của thần hồn, cưỡng ép bỏ dở việc dung hợp đã làm cho tinh thần của Mạc Vấn thụ trọng thương.
Liên tục niệm bí âm chữ “Úm” hơn trăm lần, tâm thần đang đau đớn của Mạc Vấn mới dần hòa hoãn xuống. Nhả ra một ngụm trọc khí, Mạc Vấn cố gắng trấn áp tinh thần lại rồi kiểm tra thức hải của mình một chút. Chủ Nguyên linh không làm sao, tuy vẫn là cảnh giới Kiếm Cương sơ kỳ, nhưng cũng đã nhận được ý chí mạch lạc của Tử Vân Linh Chủ nên đã trở nên tinh túy thông thấu, để lại một trụ cột vững chắc cho việc tấn giai sau này. Thế nhưng lúc kiểm tra đến Sát Lục Nguyên linh, Mạc Vấn cũng phải cười khổ một cái. Bên trên huyết sắc kiếm phôi đã xuất hiện vô số vết rách, hơi động đến thần hồn Sát Lục Kiếm Ý một chút thôi là toàn tâm hắn trở nên đau đớn, thật sự đã tổn thương đến bổn nguyên!
Thương thế như vậy, cho dù có bí âm chữ “Úm”, nhưng cũng phải mất đến ba tháng thời gian mới có thể khôi phục hoàn toàn như cũ! Trong thời gian tới không thể động dụng Sát Lục Kiếm Ý được rồi. Việc làm hôm nay quả thật là có chút được không bằng mất.
“Ông —— ”
“Mạc Thu, người dự thi Tiềm Long Luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-kiem/3803412/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.