Mạc Vấn vung tay lên, kiếm khí màu máu mạnh mẽ phá không bay tới, long ỷ vốn được chế tạo từ hoàng kim lập tức bị xẻ làm năm bảy mảnh, khiến cho Bạch Hỗn không còn nơi ẩn nấp.
“Đừng giết ta! Đừng giết ta!” Bạch Hỗn giờ phút này đâu còn dáng vẻ Chí tôn của một nước, toàn thân run bần bật.
“Ngươi muốn cái gì, trẫm đều cho ngươi. Mỹ nữ, vàng bạc, quyền lực. Chỉ cần ngươi tha cho ta, bất cứ thứ gì trẫm đều có thể cho ngươi.”
Đôi mắt đỏ máu của Mạc Vấn nhìn chằm chằm vào hoàng đế nước Triệu đang nằm bẹp trên mặt đất, ngón tay chậm dãi duỗi ra, một tia sáng nhàn nhạt hiện lên.
Bạch Hỗn đau đớn kêu lên một tiếng, ngón út bàn tay trái của y đã bị kiếm khí chặt đứt. Tay đứt ruột xót, đường đường là hoàng đế chí tôn của nước Triệu làm sao có thể chịu đựng nỗi chuyện này. Y đau đến muốn chết đi sống lại, thiếu chút nữa thì ngất xỉu tại chỗ.
Nhưng chuyện vẫn chưa chấm dứt ở đây, ngón tay Mạc Vấn bắn ra, bàn tay trái của Bạch Hỗn lại thiếu mất một ngón.
“Ah!”
Bạch Hỗn gào khóc thê thảm, đau đớn dữ dội khiến cho tinh thần y hoảng hốt, tưởng như sắp ngất đi thì cơn đau lại buốt lên tận óc lại làm y tỉnh táo trở lại.
Tay Mạc Vấn không ngừng búng ra, chỉ trong chốc lát tay trái Bạch Hỗn đã trơ trụi không còn lại ngón tay nào, tất cả đều đã bị cắt đứt. Nhưng hết lần này tới lần khác, mỗi khi y choáng váng muốn lịm đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-kiem/3803322/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.