Thấy mình vừa mởmiệng đã làm Trần Quân bực tức. Lam Dã ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Thuận tiện kéo xa khoảng cách giữa Trần Quân và Dạ Minh Châu đầu giường. Đùahắn à, tiền có nhiều cũng không thể lấy ăn đâu. Nhưng sau khi nghe đượclời vừa rồi của cô, sự yêu thích vốn chỉ có bảy phần cũng tăng lên támphần.
Trần Quân trút hết xong, quay đầu nhìn Lam Dã nói: “Vừa rồi anh hỏi tôi nhiều như vậy, bây giờ đến lượt tôi hỏi anh một vấn đề, anh nói thích tôi, nhưng tôi không có thân phận cao quý như mấy cô gái vừanãy, bàn về tiền, tôi nghĩ chắc anh cũng không cần, tôi đẹp ư? Trước khi nhìn thấy nhóm Họa Hiệt thì còn đỡ, giờ tôi chỉ thấy cái chữ đẹp ấycách tôi rất xa, vậy rốt cuộc vì sao anh lại thích tôi?”
Lam Dãdường như rất chân thành tìm đáp án, nhéo má Trần Quân nói: “Đúng thế,tôi thích em ở điểm nào nhỉ, lông mi dài nhỏ, mắt phượng, mũi không cao, miệng xinh xắn, mặt trứng ngỗng tiêu chuẩn, hì hì, tôi thật không tìmra điểm gì khiến tôi thích em đấy. Làm sao đây?” Nhìn vẻ mặt cô gáitrước mặt ngày càng vặn vẹo, Lam Dã không khỏi cười ra tiếng, “À, tôitìm được rồi, ngốc, tôi thích bộ dáng ngây ngốc của em.” Dứt lời, lắcngười đi ra ngoài, vừa đi vừa cười sặc sụa. Trần Quân nổi cáu vọt theotruy kíc. Lam Dã chạy ở phía trước, nhìn Trần Quân đang đuổi tới, khôngkhỏi nở nụ cười thỏa mãn, thầm nghĩ: Đồ ngốc, đã động lòng còn cần lí do ư?
Trong đại sảnh, Lumogi đang khóc trong lòng Vương phiPhyllis, nước mắt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ki-nuoc-mat-mau/115134/quyen-2-chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.