(Chương trước ghi lộn, đúng ra là Nhạc Đông Vân gọi cho Nhạc Băng nha!)
-Ừ...cậu có chuyện gì.
Giọng Nhạc Băng rất nhẹ nhàng, dù cho nàng đang hiện tại đang trong cuộc họp quan trọng, dù cho nàng trước giờ vẫn luôn là người tuân thủ nghiêm ngặt quy định không nghe điện thoại trong giờ làm việc,... Tất cả, tất cả những điều hiện tại đều không quan trọng nữa rồi, bởi vì người mà nàng dịu dàng với, hắn là Nhạc Đông Vân.
Nếu là ngày bình thường mà nói, nghe nàng như thế ấm áp, Nhạc Đông Vân hắn có lẽ là nội tâm nở hoa đi? Mà hiện tại này?
Nhạc Đông Vân không biết, chí ít thì hắn hận tình cảnh của mình hiện tại, làm cho bản thân không có cảm giác tự nhiên phóng khoáng như ngày thường.
Thì ra, tiên nhân cũng có phiền não.
Vốn trước đó hạ quyết tâm, giờ khắc này đối mặt lại cảm thấy nhụt chí. Nhạc Đông Vân ngẫm lại trước giờ, bản thân là cỡ nào quả quyết, mà mấy ngày hôm nay một kiện sự tình, lại úp úp mở mở mấy lần. Này hắn tác phong như vậy, quả thật bản thân cũng tự thấy chán ghét.
-Ha…
Nhạc Đông Vân ứng lời Nhạc Băng trong điện thoại, lòng lại thầm cười khổ.
Hắn không nỡ, không nỡ nói cho các nàng biết từ nay về sau phải cùng hắn đến một địa phương xa lạ, không người thân quen để sinh hoạt suốt đời. Lại nghĩ:
“Thôi thôi không nỡ, vậy không ép các nàng đi theo ta cũng được. Nhưng nói không nói một lời liền ra đi, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ki-dong-van/3221277/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.