-Có thể là, ta không nghĩ theo ngươi cả đời để nhìn lấy tình yêu mà ngươi nói đó có đáng chân thực không.
Nhạc Băng để mặc cho vòng tay Nhạc Đông Vân siết chặt, đối với hắn không phục nói.
-Vị tất phải theo ta cả đời để thấy.
Nhạc Đông Vân bình thản, vừa nói, tay vừa cởi từng hàng cúc trên cảnh phục nàng ta:
-Với nàng, vài tháng, vài năm cũng đủ rồi!
Nhạc Băng biết bản thân phản kháng cũng vô lực, đành cố gắng kéo chút thời gian:
-Ta là loại người dễ bị thuyết phục như thế ở trong mắt ngươi ư?
-Không phải nàng là người dễ bị thuyết phục.
Nhạc Đông Vân lần này tạm ngừng hành động đang làm lại, nhìn Nhạc Băng chăm chú:
-Mà là nàng sẽ sớm bị tình cảm của ta thuyết phục. Chân thành, thì dù trong khoảnh khắc cũng đủ.
Hắn nói, rồi tiếp tục công cuộc “giải giáp vũ trang” trên người nàng ta. Đến cuối cùng, Nhạc Băng trên người cô ta ngoài nội y cũng...chẳng còn gì.
-Ôm...ôm ta thật chặt
Nhạc Băng nói những lời này, giọng có chút run run. Cô ta cũng không có chút nào chờ mong, chỉ có sợ hãi cùng không cam lòng. Hai mươi lăm năm giữ gìn, hôm nay rốt cuộc cũng sắp mất đi. Nàng không cam lòng, quý giá nhất của đời mình lại là ở nơi này, trên bàn làm việc lạnh lẽo ư?
“Chỉ là rách một lớp màng mỏng mà thôi” Cô ta tự động viên. Dù sao bản thân đã chấp nhận lấy, hà tất phải suy nghĩ nhiều. Nghĩ vậy, bèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ki-dong-van/3221272/chuong-35.html