Nhạc Đông Vân buồn bực nằm lăn lộn trên giường một hồi, lại đứng dậy đi lại khắp nhà. Cuối cùng, hắn không khỏi nhìn chiếc điện thoại di động mới được Hàn Tuyết hướng dẫn cách sử dụng hồi sáng, bấm số của nàng ta:
-Thê tử, ta quá nhàm chán
Hắn dùng giọng mất hết sức lực nói.
-Hì hì, ai bảo phu quân không theo ta đến trường. Hừ đáng đời, làm phu quân mà không bảo vệ người ta gì cả.
-Không phải ta đã cho âm hồn kia đi theo bảo vệ nàng rồi sao?
Hắn khó hiểu:
-Nàng a, học cái đó thì có gì tốt? Theo ta yên ổn làm dâu Nhạc gia được rồi.
-Người ta còn muốn đi học đấy. Lười so đo với phu quân. Còn nữa, đừng nhắc đến âm hồn gì đó, đều dựng tóc gáy lên rồi.
Hàn Tuyết phụng phịu. Nàng mới không tin có âm hồn gì đó đi theo mình đâu. Phu quân nói chuyện quá dọa người. Sau đó nàng cúp máy, để lại tiếng “tút” thật dài cho Nhạc Đông Vân ở đầu dây bên kia.
-Hôm nào ta cho nàng nhìn thấy hắn, xem còn nói như thế nữa không? Mất lòng tin với phu quân đúng không được rồi.
Hắn lẩm bẩm, sau đó nhìn quanh:
-Không được, Nhạc mỗ đi ra ngoài nhìn một chút. Ngây ngô ở trong này một chỗ quá bức bối.
…
Chín giờ sáng, thời điểm này các nhà khoa học hình như có bảo là ánh nắng mặt trời tốt cho sức khỏe, bất quá là lí luận suông. Bọn họ cứ thử lúc này chạy ra đường quốc lộ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ki-dong-van/3221253/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.