Phi! Ngươi đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, cho chút mặt mũi lại không biết điều. Hiện tại tuyển chọn đi hay không đi, sau đó tự mình lãnh hậu quả.
Tên nam sinh kia hiển nhiên không nghĩ đến Nhạc Đông Vân kiêu ngạo như thế, hung ác nói ra.
“Là uy hiếp Nhạc mỗ sao?”
Nhạc Đông Vân nghĩ thầm. Hắn ngược lại cũng muốn xem những thứ này khi nam phụ nữ Nhị Thế tổ, tại Địa Cầu so với Tiên Vân đại lục có bao nhiêu khác biệt. Bèn không nói hai lời, đoạn đứng dậy. Ý tứ kia không nói cũng biết. Mà tên nam sinh đang đứng chờ vẻ mặt hiện lên nét đắc ý. Bất quá là đẹp trai một ít, nhắc đến Trịnh công tử còn không phải cúi đầu?
Hàn Tuyết sắc mặt lo lắng, bàn tay nhỏ bé đánh bạo nắm lấy gấu áo Nhạc Đông Vân, nhìn hắn hơi lắc lắc đầu. Từ xưa đến nay dân không đấu lại quan. Cái đạo lí này, dù Hàn gia có tiền một điểm cũng không ngoại lệ. Nếu như là Nhạc Đông Vân xảy ra chút chuyện không may mà nói, nàng sẽ đau lòng. Nhược bằng Trịnh Sảng xảy ra chút vấn đề, e rằng nam nhân trước mắt sẽ gặp rất nhiều phiền toái, không phải sao? Hai trường hợp, Hàn Tuyết đều không muốn thấy qua. Cách xử lý tốt nhất hiện tại, hẳn là trì hoãn sau đó lợi dụng sức ảnh hưởng của phụ thân từ từ giải quyết. Dù sao Cao Đại đợt này đầu tư thêm vào cơ sở vật chất, Hàn gia nhà nàng tài trợ phần lớn kinh phí.
Nhạc Đông Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ki-dong-van/3221242/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.