Mặc dù Nguyễn Chí Mạnh không đồng ý lắm với chuyện Tiểu Phỉ Thúy chưa khỏi bệnh mà đã ra viện, nhưng bản thân ông cũng bất mãn với trang thiết bị quá nghèo nàn của bệnh viện này, hơn nữa bản thân Tiểu Phỉ Thúy cũng không phản đối - khẳng định là hai người bọn họ đã làm tốt việc thương lượng với nhau rồi - cho nên cũng không biết nói gì thêm. Cẩm Vô Hà đã sớm làm xong thủ tục thanh toán tiền viện phí, bọn họ không cần lo liệu gì về các thủ tục nữa. Cho nên Cẩm Vô Song cùng mọi người nói một câu rồi ôm lấy Tiểu Phỉ Thúy đi ra ngoài. Tiểu Phỉ Thúy ôm lấy cổ lão bản Cẩm, mở to đôi mắt long lanh nhìn mọi người cười tinh quái, trông thật là quá mức lẳng lơ mà. Những người còn lại thật ăn ý khi cùng nhau đứng cách xa hai người kia ít nhất hai thước.
Chu Lệ Anh đối với Cẩm Vô Hà hết sức tò mò nên nhỏ giọng hỏi: "Cô thích con trai hay con gái vậy?"
"Khụ..." Cẩm Vô Hà bị sặc đến không thở nổi. Chó chết! Bà này mắt mù hay sao mà lại cho hai người kia là bình thường vậy? Cẩm Vô Hà xấu hổ cười cười, Chu Lệ Anh lại nhiệt tình giới thiệu: "Nếu như cô thích con gái thì tôi biết rất nhiều cô gái xinh đẹp có thể giới thiệu cho cô nha!"
Cẩm Vô Hà: "..."
Cẩm Vô Hà chẳng khác nào bị gặp phải bức tường đá! Cô thật là vô cùng oan uổng mà, chẳng qua cô cũng chỉ là chân chạy mà thôi!
Hiểu biết của Chu phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ke-ve-my-nu-vo-song/1177246/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.