Bởi vì lão bản Cẩm xinh đẹp đã cười, cho nên đồng chí Tiểu Phỉ Thúy một lần nữa có thể nghênh ngang xuất nhập lầu 7. Vì được ở lại chỗ ở của lão bản Cẩm, mặc dù không phải tự do - vốn đã không phải tự do - cho nên đồng chí Tiểu Phỉ Thúy rất vui vẻ, kêu A Song, A Song so với ai khác mới ngọt làm sao. Cái miệng nhỏ nhắn kia cộng thêm cái cá tính này, Cẩm Vô Song có đôi khi thật rất muốn... Nghĩ không ra muốn làm gì. Trong lòng cô vừa cảm thấy người này khả ái lại vừa cảm thấy cô ta thật đáng hận. Những khi thấy người ta khả ái thì muốn ôm hôn một cái - giống như hôn những thứ biết vẫy đuôi vui mừng, chẳng hạn như con cún vậy; những khi thấy cô ta đáng hận thì chỉ muốn xé xác người ta ra, còn nếu không thì đem người này đánh đến gào khóc thảm thiết mới vui lòng. Vì loại tâm tình rối rắm này mà suy nghĩ của Cẩm Vô Song cũng thật là rối rắm. Bởi vì có một báo cáo quý của tài vụ mới đưa lên phải xử lí cho xong, Cẩm Vô Song cần tập trung vào việc đối chiếu, xử lí các số liệu, vì thế dứt khoát ra lệnh cấm người nào đó tới làm phiền cô, nếu có cô cũng nhắm mắt làm ngơ. Người nào đó mấy lần đâm ngón tay út với nhau, sau đó làm cái xác chết mà ủ rũ bước đi, thật thức thời không còn tái xuất hiện. Vì thế Cẩm Vô Song có thể yên bình công tác liền mấy ngày. Có điều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-ke-ve-my-nu-vo-song/1177219/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.