Vào sinh nhật năm ba mươi tuổi của Từ Khâu Lạc, Phương Doanh chuẩn bị suốt nửa tháng. Nhưng kế hoạch mãi không thể cản nổi những biến cố, bộ phim mới của Từ Khâu Lạc phải lấy cảnh ở Pháp, một tháng ấy anh không hề ở trong nước.
Dù Phương Doanh có thấy buồn bã đi chăng nữa cũng tính phần lệch múi giờ rồi gọi một cuộc sang cho Từ Khâu Lạc. Lúc đó là sáu giờ theo giờ Bắc Kinh, Phương Doanh vừa tan làm chưa được một tiếng, cả người cậu có thể ngủ thiếp đi bất cứ lúc nào, vậy mà vào một khắc kia khi kết nối được cuộc gọi sang cho Từ Khâu Lạc, cậu đã lên tinh thần ngay.
“Quà của anh, chỉ khi nào anh về em mới tặng được,” Phương Doanh nói, “Nên hãy về nhanh nhé.”
Trong giọng nói của Phương Doanh mang vẻ tủi thân rõ rành rành, Từ Khâu Lạc nghe mà thấy lòng mình như bị lông chim khẽ khàng quét qua, bèn đáp: “Phương Doanh, em debut là ca sĩ nhỉ, vậy hát một bài cho anh được không?”
“Anh muốn nghe gì?” Phương Doanh vừa rời khỏi giường thì đã uống một cốc nước. Quay phim suốt một ngày trời nên giờ cổ họng của cậu vẫn hơi khàn.
Từ Khâu Lạc nói: “Cứ hát bài mà em muốn hát nhất hiện giờ ấy. Chỉ là đột nhiên anh rất muốn nghe em hát mà thôi.”
“Ừm.” Phương Doanh ngả người xuống giường, đặt điện thoại lên gối, sau đó nhắm mắt lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ lên giường.
“Dù đã lâu đến thế nhưng em vẫn nhìn thấy, vẫn cảm giác được rằng anh quan trọng với em đến nhường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-dao-van-hai-chet-nguoi/140170/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.