Hạ An Nhiên liếc nhìn Kiều Mạn, nhẹ nhàng nói: "Chuyện của Lăng Trạch tất nhiên sẽ không đơn giản như vậy, nếu không thì tại sao Lăng Mặc lại để cô đến giúp đỡ tôi?" Vẻ mặt của Kiều Mạn ngẩn ra, trong mắt hiện lên một tia không vui.
Lời nói của Hạ An Nhiên rõ ràng là nói cô ta không có năng lực
Kiều Mạn cảm thấy bị xúc phạm!
Hạ An Nhiên bắt được cảm xúc không vui của cô, tiến lại gần Kiều Mạn một bước, "Cô tới đầy để giúp tôi xử lí tốt chuyện của Lắng Trạch, không phải đề kiểm tra tôi hết lần này đến lần khác."
Kiều Mạn giật mình, hoài nghi nhìn chằm chằm Hạ An
Nhiên.
Hạ An Nhiên nhún vai, cong môi. " Quá khó để nhìn ra sao?" Kiều Mạn ngoài việc phân loại thông tin cơ bản của Lăng Trạch lúc đầu, sau đó liền lười biếng tinh thần làm việc sa sút, đẩy những việc khó khăn cho Hạ An Nhiên Hạ An Nhiên không phải kẻ ngốc, cô có thể không biết sao? “Cô cho rằng tôi là một kẻ vô dụng, không có năng lực, đúng không?"
Hạ An Nhiên cười giễu cợt," Sau khi cô đi liên hệ với người phụ trách phòng tối, bên kia hắn là phối hợp với chúng ta?"
Vừa rồi Kiều Mạn hỏi cô và nói về lính canh và tài chính, nhưng không nói về căn phòng tối.
Có nghĩa là mọi thứ đều như cô ta đoán trước.
Lúc trước, khi cô bị Mạnh Lệ đưa vào phòng tối, theo nguyên tắc mà nói, ngay cả khi cô ngất đi, những người trong phòng tối vẫn sẽ tra tấn cho tỉnh lại.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-vo-bat-dac-di-cua-lang-thieu-full/3809714/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.