Khi bữa tối sắp kết thúc, trợ lý của Tưởng Triệt vào báo cáo công việc với anh.
Lục Già Dao cũng vô thức đặt đũa xuống và ngồi yên lắng nghe.
Có vẻ như anh có một cuộc họp đang diễn ra ở đây. Đợi Lương Đông nói xong và đứng dậy, ánh mắt của Tưởng Triệt dừng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một giây rồi lập tức rời đi, bước dài ra khỏi phòng riêng.
Lục Già Dao nhìn về phía ghế anh ta vừa ngồi, ánh mắt chợt dừng lại.
Áo khoác vest!
Cô đột ngột đứng dậy, ôm lấy áo khoác chạy ra khỏi phòng, nhưng đã không thấy bóng dáng anh nữa.
Cô đi đến thang máy và bấm nút để đi lên.
Tầng cao nhất của khách sạn Bạch Dật có phòng họp, nhân viên quản lý cao cấp của khách sạn thường tổ chức cuộc họp ở đó.
Cửa thang máy mở ra, cô ôm áo khoác bước vào và bấm số tầng cao nhất.
Trong quá trình số tầng nhảy múa, mũi cô không ngừng ngửi thấy mùi hương quen thuộc nhẹ nhàng từ áo khoác.
Cánh tay cô không tự chủ mà siết chặt hơn một chút.
Cửa thang máy mở ra, Lục Già Dao thấy Lương Đông đang đợi bên cạnh cửa.
"Cô Lục, tổng giám đốc muốn cô trả lại áo khoác cho anh ấy."
Như thể đoán trước cô sẽ nói gì, Lương Đông đã nói trước lời chỉ thị của Tưởng Triệt.
Vẫn là bá đạo như xưa.
Lục Già Dao đành bước trên thảm mềm mại vào phòng họp phía trước.
Những người quản lý cấp cao đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-tich-mua-dong/3403553/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.