Trong chốc lát khi tin nhắn của Trương Liễm nhảy ra, trái tim Chu Mịch cũng kích động theo.
Cô chớp nhanh mí mắt, gượng gạo đến nỗi không biết thế nào mới được, vừa định trả lời những câu như “Không cần đâu sếp” để từ chối khéo, Trân Ni đã đáp lại Trương Liễm ở trong nhóm: [Anh rảnh sao? Vậy làm phiền anh rồi.]
Trương Liễm không nói gì nữa.
Ánh mắt Chu Mịch dính lên trên màn hình, chỉ có thể phản ứng theo: Cảm ơn sếp.
Cô thoát ra khỏi nhóm, phát hiện ảnh avatar và cái tên vừa xuất hiện chỉ một lúc ở trong nhóm kia đã nhảy lên vị trí đầu trong danh sách liên hệ, gửi tin nhắn riêng cho cô: [Anh xuống rồi, ở đâu.]
Chu Mịch nhìn xung quanh, tìm được một vật mang tính biểu tượng: Bên trái bến xe buýt.
Gửi tin nhắn đi rồi, cô vội vàng chà xát lòng bàn tay, lại nhét cả hai tay lẫn điện thoại vào trong túi, không cử động, giống như một bình sữa đông lại trong màn đêm.
Chỉ trong chốc lát, chiếc Cayenne màu đen đã đỗ trước mặt cô.
Cửa sổ ghế phó lái được hạ hết xuống, khuôn mặt người đàn ông hơi nghiêng qua, ánh mắt rất hờ hững, ra hiệu cho cô lên xe.
Tầm mắt của Chu Mịch đánh qua lại giữa cửa ghế sau và cửa ghế phó lái hai cái như bắn bi, cuối cùng vẫn khẽ hít một hơi, ngồi lên ghế phó lái.
Xuất phát từ lễ nghi.
Trong xe vừa mới bật hệ thống sưởi, độ chênh lệch nhiệt độ với bên ngoài không lớn lắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-tich-dung-tuc/2456353/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.