Kỳ nghỉ Tết Trung thu năm ấy, Chu Mịch về nhà một chuyến.
Từ khi chuyển ra khỏi nhà, cô đã nửa năm không về rồi, giữa lúc đó Thang Bồi Lệ nói với cô mấy lần rằng muốn đến căn nhà thuê thăm cô, nhưng đều bị cô uyển chuyển từ chối.
Nghe nói con gái sắp về nhà, Thang Bồi Lệ làm một bàn đầy thức ăn, từ lúc chập tối thỉnh thoảng lại chạy ra cửa sổ ngóng trông, lại gọi điện nhắn tin cho Chu Mịch mấy lần, hỏi cô cụ thể lúc nào mới về.
Hơn sáu giờ tối, cửa nhà cuối cùng cũng được vặn ra hai cái.
Thang Bồi Lệ ngồi trong phòng khách đợi vội vàng chạy ra đón, bố Chu cũng không nhanh không chậm đi theo đằng sau.
Vừa nhìn thấy Chu Mịch, Thang Bồi Lệ đã có hơi hoảng hốt, bà cảm thấy con gái có gì đó khang khác, nhưng lại như biến lại về dáng vẻ trước kia.
Đợi đến khi nghe thấy Chu Mịch gọi một tiếng “mẹ”, cách gọi quen thuộc như được khắc vào trong tai ấy lập tức làm người phụ nữ trung niên đỏ ửng vành mắt.
Chỉ là trên miệng vẫn có nửa phần không chịu thua, còn nhân lúc cô thay giày, tức cười lẫn lộn đập lên lưng cô: “Con gái thối con còn biết về nhà sao.”
Chu Mịch rụt cổ gào: “Làm gì vậy, sao mà vừa về đã đánh người vậy.”
Chu Hưng bất đắc dĩ ngăn vợ mình lại.
Thay xong dép lê, Chu Mịch đứng dậy, nhìn bố mẹ đang đứng vai kề vai, cũng cảm thấy vành mắt nóng lên, cô hít sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-tich-dung-tuc/2456316/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.