Ngoại truyện 4: Yêu
Sau khi quay về phòng ngủ, Chu Mịch chậm rãi nhẹ nhàng khóa cửa lại, bò lên giường, ngồi nghiêm chỉnh gửi Wechat cho Trương Liễm, một chữ một câu:
[Có]
[Đó]
[Không]
Video lập tức hiện lên.
Khoảnh khắc nối máy, Chu Mịch dùng hai tay ôm kín mặt, ngượng ngùng hoàn toàn không dám nhìn bên đó.
Tiếng cười ngắn ngủi của Trương Liễm lọt qua khe ngón tay giấu đầu hở đuôi của cô.
Không khí đình trệ lại một lúc, Chu Mịch khẽ tách mười ngón tay ra một chút, để lộ một phần nhỏ tầm nhìn.
Trong video, Trương Liễm ngồi ở đó, nhìn bối cảnh có lẽ là sô pha màu xám trong phòng khách của khách sạn, hàng cúc trên áo sơ mi đen của anh được cài cẩn thận tỉ mỉ, chỉ có ánh mắt là hơi suồng sã.
Chu Mịch vội buông tay, nỗi thất vọng được bộc lộ trong lời nói: “Em còn tưởng…”
Trương Liễm hỏi: “Em tưởng cái gì?”
Chu Mịch nói: “Em tưởng anh…” Cô muốn nói rồi lại thôi: “Em còn tưởng có thể nhìn thấy cơ bụng.”
Trương Liễm cười: “Người si nói mộng.”
Chu Mịch: “?”
Chu Mịch vẫy vẫy hai tay: “Tạm biệt, bai bai, ngủ ngon.”
Trương Liễm gọi cô lại: “Đợi một chút.”
Chu Mịch không vui: “Làm gì?”
Trương Liễm hơi chau mày: “Mùa nào rồi, còn mặc váy ngủ hai dây.”
Chu Mịch trợn mắt, lớn tiếng nói: “Thuận tiện mặc cởi, sao vậy.”
Trương Liễm cong môi, ý cười càng đậm hơn.
“Anh còn cười?” Chu Mịch không vui lẩm bẩm: “Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truyen-co-tich-dung-tuc/2456308/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.