Hoàng Phong định nói gì đó nhưng Ngọc Khánh đã hất tay anh ra, cô lảo đảo đôi chân đứng dậy.
"Anh không phải con người, anh là đồ ma quỷ!"
"Ngọc Khánh!"
Nén tiếng thở dài, Hoàng Phong cúi đầu bất lực, sự che giấu bản thân bấy lâu nay đã bị cô phát hiện. Một nửa suy nghĩ, Hoàng Phong muốn Ngọc Khánh lấy lại kí ức, một nửa còn lại thì không muốn cuộc sống của cô bị phá hủy.
Anh để tâm đến cô gái này là vì điều gì?
Chỉ vì kiếp trước cô là người phụ nữ của Hoàng Phong mà kiếp này anh mới để tâm đến cô?
Mặc cho Ngọc Khánh đang cố gắng thoát khỏi tay của anh. Hoàng Phong dùng tay vẽ quỷ chú, ấn lên trán của cô. Ngọc Khánh bất chợt buông lỏng cơ thể ngã gục xuống trong vòng tay của Hoàng Phong.
Bế cô đặt vào một chiếc ghế để cô ngủ, Hoàng Phong đi đến dọn dẹp đống đổ nát vừa nãy. Anh xóa đi kí ức tối nay của cô, Ngọc Khánh sẽ không nhớ gì nữa cả.
Vừa thu dọn, Hoàng Phong vừa đau lòng nhìn sang nơi Ngọc Khánh đang ngủ. Liệu anh tìm gặp cô là đúng hay sai, do anh cố chấp không buông bỏ được mối duyên này mà...
Những tia nắng sớm soi vào thư viện, Ngọc Khánh uể oải trở mình, cô thấy mình đang ở thư viện. Cầm điện thoại lên kiểm tra, có mấy cuộc gọi và tin nhắn của bố mẹ.
"Mình ngủ quên cả đêm ở đây sao?"
Thu dọn sách và giỏ đồ cá nhân,Ngọc Khánh vừa gọi báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494329/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.