Thanh Vân nhìn chiếc hộp thì nhanh chóng bị thu hút bởi màu sắc của nó, dường như có một sự hối thúc vô hình khiến nàng muốn chạm tay vào. Ánh mắt Sa Ly ngồi đối diện lóe lên suy nghĩ tà ác. 
"Phải, mau mở ra đi, để ta xem ngươi còn ra vẻ đến khi nào!" 
Khi bàn tay của Thanh Vân vừa chạm vào chốt khóa, vừa định mở thì bên ngoài vang lên tiếng nói. 
"Hoàng thượng giá đáo!!!" 
Nhanh chóng cả Thanh Vân và Sa Ly đứng dậy, Hoàng Phong bước vào, chàng đi đến bên cạnh Thanh Vân. 
"Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng!" 
"Hoàng thượng, sao người lại đến đây?" 
Hoàng Phong bật cười nhìn Thanh Vân. 
"Ái phi, ta muốn đến thăm Hoàng hậu của ta, nàng cấm ta?" 
Thanh Vân e lệ cúi đầu. 
"Thần thiếp không dám! Hoàng thượng xá tội!" 
Sa Ly từ nãy giờ không thấy Hoàng Phong để mắt đến mình, lòng nàng khó chịu bức rức. Nàng có mặt tại đây mà Hoàng Phong lại xem như không thấy, hỏi ai mà không tức. Sa Ly định lên tiếng thì Thanh Vân đã nói trước. 
"Hoàng thượng, Thục Phi cũng vừa đến đấy!" 
Lúc này Hoàng Phong mới quay sang nhìn Sa Ly, nàng cúi đầu bái kiến lần nữa. Hoàng Phong gật gù. 
"Thanh Vân, chỉ có nàng mới có thể khiến hậu cung yên bình như vậy. Thục Phi cũng thấy vậy đúng không?" 
"Bẩm thần thiếp xin nghe!" 
Nói rồi cả ba cùng ngồi xuống bàn, Thị Đào nhanh chóng đem lên một tách trà dâng Hoàng Phong, lại một lần nữa thứ cảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-vet-nang-hau/3494294/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.