Màn đêm buông xuống Mai gia mấy ngày liền đều mang bầu không khí tang thương, Lạc Cách cùng Mai Nho miễn cưỡng chống đỡ một đêm đã mệt đến gân cốt đều mệt mỏi
Thật vất vả lo ổn thỏa mọi việc trong tang sự, Lượng cung lại phái người đến Mai gia báo với Lạc Cách là Kinh Vân sau khi tỉnh lại đã ly khai Lượng cung
Lạc Cách nghe xong thiếu chút nữa gấp đến độ muốn hôn mê, mắng: “Như thế nào lại để y ly khai? Đồ vô dụng. Lạc Vân đâu? Lạc Vân không có cản Kinh Vân sao?”
Người hầu đầu đầy hãn (mồ hôi lạnh),thần sắc hoảng hốt trả lời: “Thập tam vương tử vừa tỉnh không biết như thế nào lại lấy kiếm của Điện hạ uy hiếp phải ly khai Lượng cung. Ánh mắt trợn thật lớn, thần sắc không còn giống lúc bình thường nhu hòa, bộ dáng dọa người thật sự. Lạc Vân sợ Thập tam vương tử làm thương chính mình, không dám ngăn cản, chỉ phái người xa xa đi theo”
Lạc Cách tâm loạn như ma, nhìn Mai gia nơi nơi bạch tố một mảnh, tiếng khóc không dứt, lại vì Kinh Vân lo lắng đồng thời hối hận tối hôm qua đã chọc Kinh Vân khí (giận). Trầm giọng nói: “Ta liền quay về xem”
-------------------------------------------------------------------------------
Mang theo người hầu vội vàng chạy về Lượng cung
Vừa tới đại môn của Lượng cung liền thấy Lạc Vân khuôn mặt đầy u sầu, đứng ngồi không yên chờ ở ngoài đại môn
Còn chưa kịp hỏi sự tình từ đầu đến cuối, nội thị hoàng cung vội vàng chạy đến thông tri chỉ thị của Hoàng thượng, lệnh Lạc Cách phải tới gặp mình
Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-truc/1493738/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.