Edit & Beta: Cafesvictim
~ Nhưng mà cũng chẳng có tác dụng gì ~
“Cảm giác đến Amazon lưu vực công tác thế nào?” Giọng Leon tiên sinh vẫn luôn rất lớn.
“Cuối tuần mới đi Manaus***.” Dạ Phong Vũ trả lời, “Bây giờ bọn con còn ở Rio De Janeiro.”
Augustine ôm cậu, nhẹ nhàng duyện hôn lên cổ cậu.
“Nếu có thời gian, thay ba thể hiện lòng biết ơn đến Augustine tiên sinh.” Giọng Leon tiên sinh thông qua ống nghe, tinh tường rơi vào tai Augustine, vì thế anh hơi cong khóe miệng lên.
“Vì sao phải cảm ơn?” Dạ Phong Vũ khó hiểu, nhìn Augustine ý hỏi ——- Anh lại làm cái gì?
“Ba vừa mới nhận được quà từ Milan chuyển tới.” Leon tiên sinh nghe có vẻ rất hưng phấn, “Một con ngựa Akhal-Teke*** rất đẹp.”
Dạ Phong Vũ: “…….”
Augustine nói nhỏ vào tai cậu: “Em từng nhắc tới chuyện này trong một lần phỏng vấn.”
“Con có muốn FaceTime với nó không?” Leon tiên sinh nhiệt tình mời.
“Hoàn toàn không muốn.” Dạ Phong Vũ từ chối.
Augustine đơn giản ôm cậu đặt lên bồn rửa tay.
“Biểu hiện của con cùng với mẹ con vô vị y như nhau.” Leon tiên sinh biểu đạt kháng nghị đối với chuyện này.
“Được rồi, hi vọng ba có thể thích món quà này.” Dạ Phong Vũ đẩy nhẹ Augustine đang bám trên người mình ra.
“Con đang làm gì?” Giác quan thứ sau của Leon tiên sinh rất sắc bén.
“Không hợp khí hậu ở đây, nghỉ một đêm là được.” Dạ Phong Vũ khẽ thở dốc.
“A, Tiểu Cookie đáng thương.” Leon tiên sinh thể hiện một chút tình thương của cha, “Hình như ta không nên quấy rầy giấc ngủ của con.”
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-truc-du-hi-tro-choi-theo-duoi-tro-choi-tinh-nhan/1321304/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.