(***Núi Kenming: Địa danh không có thật, chắc là do mẹ Tiếu bịa ra, cũng giống như cái phim kinh dị “Cây phỉ lớn lúc nửa đêm” ở những chương trước đó.)
~ Anh sẽ nói chuyện với cậu ta ~
“Gâu gâu!” Đêm dài tĩnh lặng, MOKA lăn lộn trên hành lang, muốn đi tìm chủ nhân ngủ ké.
“Không được!” Phillip cùng Trình Hạ kéo nó.
“Ô ô ô.” MOKA liều mạng ngoáy đuôi.
“Tin tao đi, hoàn toàn là vì tốt cho mày, đỡ bị biến thành thức ăn cho Simba lúc nào không biết.” Phillip ôm lôi kéo, cùng chó lớn lăn vào phòng ngủ của mình.
“Đêm nay anh chịu trách nhiệm coi chừng MOKA.” Trình Hạ vỗ vai anh, đạt thành thỏa thuận hữu hảo.
“Đây thật sự là nhiệm vụ gian khổ nhất.” Phillip ôm ngực.
“Ngủ ngon.” Trình Hạ ngáp dài đi về, lúc đi ngang qua phòng Augustine tiên sinh, đúng lúc nghe thấy bên trong có tiếng kêu đau —— giọng của anh họ.
……….
Chuột chũi nhỏ che tai, nhìn chằm chằm vào phòng ngủ của mình.
Augustine lấy điện thoại trên đầu giường.
“Không sao.” Dạ Phong Vũ nhíu mày bưng mắt, “Không cẩn thận chạm phải thôi, một lúc sẽ không sao.”
“Em chắc chứ?” Augustine kéo người ôm vào lòng.
“Ừ… Không chừng còn có thể diễn vai cướp biển?” Dạ Phong Vũ bỏ tay ra, từ từ mở mắt, “Không sao.”
“Em có đôi mắt đẹp nhất thế giới.” Augustine lau nước mắt cho cậu, cúi đầu hôn hôn.
“Cho nên phải đem giấu đi sao?” Dạ Phong Vũ ngồi lên đùi anh.
“Nếu có thể.” Augustine nhìn cậu, “Anh muốn giấu cả thân thể em trong lâu đài.”
“Nghe có vẻ biến thái.” Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-truc-du-hi-tro-choi-theo-duoi-tro-choi-tinh-nhan/1321276/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.