~ Chỉ Augustine mới có thể chữa được ~ 
Trong nhận thức vài mươi năm nay của Augustine, vốn không có khái niệm “ngủ sô pha”, vì thế anh đương nhiên căn cứ mặt chữ mà đoán ý: “Em thích ở sô pha?” 
…………… 
Dạ Phong Vũ khoác tay lên vai anh: “Có lẽ chúng ta có thể thử đổi một đề tài khác.” 
Nhưng Augustine không định tiếp thu đề nghị của cậu, còn nhìn sô pha rất hứng thú. 
“Em vào bếp giúp đỡ đây.” Dạ Phong Vũ quyết đoán đứng lên. 
Augustine khẽ gật đầu, nhìn theo bóng lưng cậu, rồi tiếp tục dùng tư thái quốc vương mà não bổ sô pha. 
“Đừng có phá a!” Trong bếp, Trình Hạ không nhịn được nữa mà đuổi người, “Đi ra ngoài!” 
“Nhưng tôi định nấu một bữa cơm kiểu Tây Ban Nha mỹ vị.” Phillip mặc tạp dề màu tím tiếp tục đánh trứng, tiện thể ngâm nga vài điệu dân gian. 
“Nhưng đây đã là lần thứ tư tôi lau sàn cho anh.” Trình Hạ cầm chổi hùng hổ, “Nếu anh còn đánh đổ nguyên liệu nữa, tôi lập tức đưa anh họ đi khỏi đây!” 
“Có liên quan gì đến anh?” Dạ Phong Vũ tựa cửa phòng bếp. 
“Anh họ.” Trình Hạ rón rén ngó phía sau lưng anh, “Augustine tiên sinh đâu?” 
“Đang xem TV, cần anh giúp gì không?” Dạ Phong Vũ xắn ống tay áo. 
Phillip cùng Trình hạ đồng loạt điên cuồng lắc đầu. 
Dạ Phong Vũ buồn cười. 
“Chuyện cơm tất niên, có thể hoàn toàn giao cho em!” Trình Hạ đẩy người ra ngoài, Phillip lại nhanh chóng khóa cửa bếp, ăn ý hiếm thấy như vậy. 
Nhưng loại ăn ý này hiển nhiên không có thể hiện trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-truc-du-hi-tro-choi-theo-duoi-tro-choi-tinh-nhan/1321263/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.