"Cô Đới cô cảm thấy trong người thế nào rồi?"
Một giọng nam ấm áp hỏi thăm Đới An Lạc, anh ta mặc áo blouse trắng nở nụ cười rạng rỡ bước vào phòng. Một anh bác sĩ còn khá trẻ tuổi.
"Bác sĩ..." Đới An Lạc cố gắng rướn người ngồi dậy, nhưng bị anh ta ngăn lại.
"Này cô Đới, sức khỏe cô chưa hồi phục, chịu khó nằm nghỉ ngơi thêm đi"
Đới An Lạc ngoan ngoãn nghe lời bác sĩ nằm yên không cử động nữa. Anh ta kiểm tra bình truyền nước của cô đã vơi đi quá một nửa, liền tiếp tục tiêm thêm một ống chất lỏng trong suốt vào.
"Tôi là Tạ Hựu Thuyết, là bác sĩ trực tiếp theo dõi sức khỏe của cô, có chỗ nào không khỏe cứ nói với tôi nhé!"
"Bác sĩ Tạ, tôi muốn hỏi anh một chút..."
"Cô cứ hỏi, đừng ngại"
"Là ai đã đưa tôi vào đây vậy?" Ánh mắt cô long lanh chờ đợi câu trả lời từ Tạ Hựu Thuyết.
"Là...anh trai của cô"
"Anh trai tôi???" Đồng tử trong mắt cô giãn nở.
Vẻ mặt ngạc nhiên lúc này của Đới An Lạc làm cho Tạ Hựu Thuyết cũng cảm thấy bàng hoàng theo "Đúng vậy, anh trai của cô đã rất lo lắng. Cậu ấy túc trực ở ngoài từ tối qua đến giờ. Cô chờ một lát tôi sẽ cho cậu ấy vào gặp cô nhé!"
An Lạc khẽ gật đầu. Người 'Anh trai' này của cô là Trác tổng sao?
Bác sĩ Tạ đi gần đến cửa thì dường như ngẫm nghĩ không thông chuyện gì đó nên quay người lại "Cô Đới tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tinh-nhan-vi/2602092/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.