Trác Nhất Phong nhất quyết đem cô về nhà giống như lời anh ta đã nói.
Trên đường đi anh và cô không nói với nhau lấy một lời nào. Dư vị cay nồng vẫn còn lẩn quẩn trong khoang miệng của anh.
Đới An Lạc cứ quay đầu hướng về cửa kính nhìn quang cảnh đường xá ban đêm, đến nỗi cổ của cô sắp đông cứng lại rồi.
Chiếc siêu xe đi vào khu biệt thự dành cho những người thượng lưu tầm cỡ có gia sản khủng.
Trác Nhất Phong dừng xe trước một cánh cổng lớn, cánh cổng có thiết kế thông minh tự động mở ra. Anh lái xe tiến thẳng vào bên trong, sân vườn rộng lớn xung quanh trồng rất nhiều cây cối giống như một công viên vậy, chạy mãi vẫn chưa thấy đến nơi. Kiểu này đi bộ có mà gãy chân chết mất, người giàu có cuộc sống họ khác biệt với những người nghèo hèn thấp kém như cô. Căn biệt thự dần lộ ra trước mắt Đới An Lạc, nó to lớn tựa một tòa lầu đài mà lúc nhỏ cô thường xem trong tivi.
Lưu Tu Kiệt nhìn thấy xe Trác Nhất Phong chạy sắp đến đã vội vàng ra đứng chờ sẵn sàng.
Ông mở cửa xe cho Trác Nhất Phong bước xuống “Cậu chủ mới về”
Gia đình giàu họ thường có rất nhiều quy tắc, những thứ rườm rà này lại không thích hợp với bản tính của Đới An Lạc.
Trác Nhất Phong đi qua chỗ cô mở cửa, thấy Đới An Lạc vẫn ngồi yên bất động như một pho tượng, anh lớn tiếng “Đợi tôi bế cô xuống xe sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tinh-nhan-vi/2602085/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.