“Cậu chủ, tất cả đồ của cô Đới đều đã được thu dọn xong hết rồi. Tôi cũng đã liên hệ với chủ nhà, trả thêm cho họ một khoản tiền” Lưu Tu Kiệt ra hiệu cho giúp việc trong nhà mang đồ của Đới An Lạc lên trên sắp xếp.
Trác Nhất Phong không mặn không nhạt “Được”
“Nhưng cậu chủ…tôi thấy chúng ta làm như vậy đối với cô Đới có chút không thỏa đáng”
"Không thỏa đáng?’’ Trác Nhất Phong nhướng chân mày nhìn Lưu quản gia.
“Dù sao cậu cũng nên để tâm đến cảm nhận cô Đới một chút” Lưu Tu Kiệt muốn khuyên Trác Nhất Phong chuyện tình cảm phải có sự thấu hiểu, không thể cứ ràng buộc đối phương.
Ông biết những lời ông nói có thể khiến Trác Nhất Phong tâm trạng bất ổn. Nhưng ông không muốn nhìn thấy cậu chủ của ông cứ bị mắc kẹt giữa trang thái yêu hận này mãi được.
“Ở Trác gia có gì không tốt hơn nơi xó xỉn kia? Tốt nhất cô ấy nên thấy vui mừng vì được Trác Nhất Phong tôi chiếu cố đến như vậy”
Lưu Tu Kiệt chỉ biết lắc đầu thở dài.
"Đới An Lạc’’ Trác Nhất Phong mở cửa phòng nhìn thấy Đới An Lạc đứng ngoài ban công ngắm nhìn bầu trời.
Cô lúc này có khác gì với những con chim nhỏ bị người khác nhốt vào lồng không có sự tự do.
Nghe anh gọi cô cũng chẳng buồn để tâm quay lại.
Trác Nhất Phong tiến vào bên trong "Đồ đạc của cô đã được chuyển xong hết cả rồi. Mau đến xem còn thiếu, còn cần thêm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tinh-nhan-vi/2602041/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.