Đới An Lạc đẩy Trác Nhất Phong ra, cô hờ hững nhìn thẳng vào khuôn mặt tuấn mỹ đầy sự quyến rũ.
Hai mắt Trác Nhất Phong vẫn nhắm chặt, anh lưu luyến chưa muốn rời khỏi đôi môi mềm mại của An Lạc. Ngón tay thon dài vừa bung khuy áo bị cô bắt quả tang vẫn giữ yên vị trí ấy.
Anh mở mắt, nhìn rõ sắc mặt cô lạnh như băng.
"Trác Nhất Phong"
Hiện tại cảm thấy gọi thẳng tên anh không còn ngượng miệng như lúc đầu nữa.
"Hửm"
Đồng tử trong mắt Trác Nhất Phong đã thay đổi, giãn nở hiện rõ sự vui vẻ ẩn trong đôi mắt, anh tập trung toàn bộ ánh nhìn lên đôi môi đang mấp máy cực kì cuốn hút của An Lạc.
"Anh muốn tôi........lấy thân trả nợ cho anh sao?"
Giọng điệu An Lạc lạnh nhạt chất vấn, mang theo những vui vẻ vừa chớm nở trong lòng Trác Nhất Phong nhấn chìm dập tắt.
Anh thu lại ý cười trong đôi mắt, khuôn mặt biến đổi sắc độ.
Nếu anh nói "Phải" thì cô sẽ can tâm tình nguyện trao cho anh ư?
Sau đó rời khỏi anh, cùng tên Tạ Hựu Thuyết ở bên nhau?
Trác Nhất Phong buông tay rời khỏi áo cô, khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười tự cao ''Cô nghĩ món nợ cả gia đình tôi chỉ đáng giá bằng một đêm của cô?...Cô đánh giá cao bản thân mình rồi Đới An Lạc''
Tay cô siết chặt ga nệm làm cho một vùng chỗ đó bị nhăn nhúm lại.
Trác Nhất Phong ngã nhoài người xuống nệm, hít sâu, thở hắc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tinh-nhan-vi/2602025/chuong-65.html