Sau công cuộc truyền máu đấu tranh chống lại tử thần thì Trác Nhất Phong vẫn chưa hồi tỉnh.
Đới An Lạc mở cửa bước vào, bên trong phòng không chỉ có ba Lưu mà còn có cả Trác lão gia Trác lão phu nhân, họ về nước khi nào cô không hề hay biết. Có lẽ ba Lưu đã thông báo mọi chuyện về tình trạng Trác Nhất Phong cho họ. Ngồi cạnh đó còn có một cô gái nhỏ xinh xắn, áng chừng cũng trạc tuổi Ngô Thư Đóa.
Lưu Tu Kiệt "An Lạc..."
Cô gái nhỏ nghe Lưu quản gia gọi tên người kia, chân mày khẽ chau lại đẩy ghế đứng dậy đi thẳng đến chỗ cô.
"Chị chính là Đới An Lạc? Là người đã gây ra tất cả những chuyện tồi tệ này?"
An Lạc đối mặt với chất vấn đến từ người cô chưa từng gặp qua chẳng biết giải thích thế nào, xem ra những chuyện xấu cô làm ai ai cũng đã biết.
"Dao Dao, không được vô lễ"
Lâm Uyển Dao bị tiếng gọi của Trác lão gia hậm hực dặm chân một cái quăng ánh mắt chán ghét nhìn Đới An Lạc rồi quay lại ngồi vào ghế của mình.
Lâm Uyển Dao là em gái Lâm Hữu Đằng, từ nhỏ vô cùng mến mộ Trác Nhất Phong, luôn cho rằng anh hai mình kém cỏi chẳng thể sánh ngang được Trác Nhất Phong. Từ lúc đến bệnh viện chỉ liếc mắt nhìn Lâm Hữu Đằng có một cái, xét thấy tình trạng chẳng đáng quan ngại nên cô dồn hết mọi chú ý về Trác Nhất Phong.
Đới An Lạc hai tay đan xen vào nhau, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tinh-nhan-vi/2602000/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.