“Tiểu thư về rồi! Tiểu thư có muốn ăn tối luôn không?”
Quản gia thấy Trịnh Thanh Mây đứng ở cửa liền khom người chào, thuần thục giúp cô thay dép lê.
Trịnh Thanh Mây lắc đầu: “Bác để đó đi, hiện tại tôi chưa muốn ăn. Cậu ta tỉnh lại chưa?”
Cô không muốn, quản gia cũng không ép. Ông thành thật đáp lời: “Bạn của tiểu thư tỉnh lại từ hai tiếng trước, nhưng chưa có sự đồng ý của tiểu thư, tôi không dám cởi trói. Hiện tại người còn ở trên phòng.”
Trịnh Thanh Mây kinh ngạc: “Ai nói với bác cậu ta là bạn tôi? Hàng xóm mới chuyển đến đấy, thật phiền phức lúc nào không ngất lại ngất đúng lúc tôi đi ngang qua.”
Lần này đến phiên quản gia bối rối: “Hàng xóm mới?”
Nghĩ đến gì đó, vẻ mặt quản gia hết sức khó coi, ông ngập ngừng lên tiếng: “Người này bị trói trong phòng... e là không ổn. Trước khi đi bà chủ có nhắc nhở quan hệ hai nhà, còn bảo tiểu thư sang đó thăm hỏi. Tiểu thư lại trói con trai nhà người ta...”
Trịnh Thanh Mây mất kiên nhẫn phất tay: “Chuyện này bác không cần lo. Bà ấy hỏi bác cứ nói do tôi ép.”
Trong khi quản gia còn đang ngơ ngác cô đã bước lên phòng.
Hứa Định Kiên nghe tiếng mở cửa liền quay mặt sang, khi nhận ra cô, anh thoáng sửng sốt: “Là cậu?”
Trịnh Thanh Mây khó hiểu hỏi: “Chúng ta có quen nhau sao?”
Anh vội vàng lắc đầu, cảm nhận được sợi dây bên hông đang siết chặt, khẽ nhíu mày: “Sao lại trói tôi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/3000296/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.