Hai người đang trò chuyện sửng sốt quay về nơi âm thanh vừa phát ra.
Trông thấy đôi mắt u ám đầy tính uy hiếp của Hứa Huân, họ liền thức thời im bặt.
Trái ngược với Hứa Huân, Hứa Định Kiên sau khi nghe những lời này vô cùng đắc ý, trái tim như bị cào nhẹ khiến lòng người ngứa ngáy.
Ngoài cổng trường, Chevrolet Chevette và bốn chiếc BMW khí thế bừng bừng xuất hiện.
Lộ Mẫn bước xuống dưới sự hộ tống của 4 vệ sĩ mặc vest đen và một nữ trợ lý.
Dù đã ngoài 40 nhưng gương mặt Lộ Mẫn vẫn không lưu lại dấu vết của năm tháng, dường như thời gian đã quên lãng bà.
Vẻ đẹp của Lộ Mẫn không mang đến tính công kích ngược lại càng thêm phần đằm thắm dịu dàng.
Hiệu trưởng Đinh Quang Lực cùng các giáo viên khác cẩn trọng tiếp đón: “Phu nhân có thể đến Thanh Tân diễn thuyết, toàn thể nhà trường cùng các em học sinh vô cùng vinh hạnh.”
Lộ Mẫn cười nhẹ, khách sáo đáp lời: “Được đến trường gặp các bạn trẻ tôi vui còn không kịp. Làm tôi cứ ngỡ mình trẻ ra nhiều đấy chứ.”
Hiệu trưởng trước đó còn nôm nốp lo sợ, lau mồ hôi liên tục nay lại bị lời nói hóm hỉnh của bà chọc cười.
Không ngờ phu nhân Tổng thống lại dễ gần như vậy, ông thả lỏng không ít: “Phu nhân đi đường chắc cũng đã mệt, nếu bà không chê chúng ta tới văn phòng thưởng trà chốc lát rồi hẳn diễn thuyết sau?”
Lộ Mẫn uyển chuyển từ chối: “Hiệu trưởng không cần phiền phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/3000274/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.