“Tôi cũng tò mò muốn biết người đó là ai đây? Cậu nói thử xem?” Trịnh Thanh Mây biếng nhác đứng tựa lưng vào tường, đầu ngón tay nhàn nhã quấn quanh lọn tóc.
Vũ An Miên không nghĩ sau tất cả đối phương lại trấn tĩnh đến vậy, biểu cảm trên mặt cô ta thoáng cứng đờ.
Vài giây sau, Vũ An Miên bất giác cao giọng: “Phó hiệu trưởng Đinh Quang Cung chắc mọi người cũng biết chứ? Bạn học Thanh Mây của chúng ta đã bỏ ra số tiền không nhỏ để mua đề từ người thầy đáng kính này.”
Đinh Quang Lưu không thể nghe tiếp được nữa, vội vàng ngắt ngang: “Được rồi! Có thể cậu lầm rồi, cả phó hiệu trưởng lẫn Thanh Mây đều không phải loại người như cậu nghĩ. Chúng ta có gì nói riêng với nhau, những tin đồn kiểu này sẽ gây ảnh hưởng đến bạn học.”
Vũ An Miên nhếch môi: “Đến cậu cũng bị cậu ta xoay như chong chóng à? Tỉnh mộng đi, loại người như cậu ta không tốt đẹp gì cho cam.”
Lưu Mộc Nhiên có mặt ở đó cũng sẵn lòng góp vui: “Cậu nói suông như vậy ai tin? Nếu có bằng chứng cậu cứ trực tiếp đem ra, đừng có ở đây mà vòng vo với loại người không biết xấu hổ.”
Vũ An Miên không những không vui, ngược lại còn cáu gắt dữ dội: “Cậu không tin lời tôi? Tôi thấy tận mắt thầy phó hiệu trưởng giao đề cho cậu ta. Cái này còn cần chứng minh sao?”
Lưu Mộc Nhiên chưa kịp trả lời thì Hứa Huân đã lên tiếng trước: “Chúng ta đi tìm thầy Đinh Quang Cung đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/2999921/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.