Đang trong dòng suy nghĩ, bàn tay to cầm chiếc khăn tay màu nâu nhạt bịt kín mũi miệng cô.
Chỉ vài giây sau, Lân Nhi hoàn toàn mất ý thức ngất xỉu tại chỗ.
Đối phương lôi cô đến một gốc cây cổ thụ gần đó, hắn ta dùng vải đen bịt kín mắt và miệng Lân Nhi. Cô cố gắng gào thét thật to thế nhưng lại chẳng phát ra chút âm thanh nào.
Khắp người Lân Nhi run lên vì sợ hãi, từng lỗ chân lông như phóng to đến cực đại, khiến mỗi cái đụng chạm vuốt ve của đối phương làm cô ghê tởm đến cùng cực.
Cô gần như chết lặng nghe tiếng sột soạt cởi quần áo của hắn ta.
Chỉ một lát, tên cầm thú đó chuyển sang xé rách chiếc váy ngủ mỏng tang trên người Lân Nhi, liếm láp từng tấc da thịt.
Trên người hắn ta nồng nặc mùi rượu, gần như mất đi lý trí mà hung hăng, càn rỡ trên người cô.
Cổ họng Lân Nhi nghẹn lại, cô muốn nôn mửa, thế nhưng miếng vải bó sát miệng ngăn cô làm điều này.
Đôi mắt vì sợ hãi, nhục nhã và đau đớn mà lặng lẽ rơi lệ. Nếu bây giờ có thể tháo bỏ trói buộc trên miệng ra, dường như chúng ta có thể nghe được tiếng thét câm phẫn đến tột độ của cô.
Nỗi đau xé rách da thịt khiến Lân Nhi gần như muốn một nhát dao đâm chết bản thân tại chỗ.
Tại sao? Tại sao lại đối xử tàn nhẫn với tôi như vậy?
Ước gì mình có thể cứ vậy mà biến mất khỏi thế giới này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/2999851/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.