Mưa vừa tạnh, hơi ẩm trong không khí bốc lên hòa với mùi cống hết sức cay mũi. Một con chuột lớn chạy thục mạng qua miếng gỗ lộm cộm, bong lên giữa sàn nhà.
Cách đó không xa, người phụ nữ nằm trên giường, tay bị trói chặt vào thanh sắc ở bốn góc.
Lễ phục trên người bà ta vẫn chưa thay ra, còn giữ nguyên hiện trạng chỉ là có chút nhăn nhúm.
Triệu Thanh Thanh cuối cùng cũng tỉnh.
Đôi mắt cố mở to hết cỡ thế nhưng bóng tối ập tới khiến bà ta choáng váng, bất giác hoảng sợ.
Triệu Thanh Thanh muốn cử động tay chân nhưng rồi phát hiện chúng hoàn toàn bị trói chặt, càng giãy dụa, xích sắt càng ra sức siết lại.
Thấy vậy, bà ta hoảng hốt la hét: “Ai đấy? Các người làm gì vậy hả? Có tin tôi kiện các người không? Mau thả tôi ra!”
Ngay khi Triệu Thanh Thanh có dấu hiệu tỉnh lại, người canh giữ bà đã lập tức rời khỏi.
Một lát sau, đèn bật sáng khiến bà ta không kịp thích ứng, vội lấy tay che mắt.
Giữa không gian tĩnh lặng, giọng nói trầm ấm của thiếu niên vang lên: “Trịnh phu nhân.”
Nhận rõ người trước mắt, Triệu Thanh Thanh kinh ngạc đến nỗi quên cả sợ hãi: “Định Kiên? Con làm gì ở đây?”
Hứa Định Kiên bật cười: “Không nhận ra sao? Là tôi bắt bà tới đây.”
Triệu Thanh Thanh từ kinh ngạc dần chuyển sang lãnh đạm: “A! Mày biết rồi à?”
Ánh mắt không buồn không vui của Hứa Định Kiên khiến bà ta hiểu lầm anh đang ngầm thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-thien-kim-nha-tong-thong/2999837/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.