Sáu giờ sáng, Bạch Cẩm Hi tỉnh giấc.
Trước mắt cô là trần nhà cũ kỹ màu xám trắng, chiếc quạt điện kêu ù ù ở góc tường. Mấy đồ gia dụng cũ có màu sắc ấm áp được tắm ánh ban mai. Trên bệ cửa sổ đặt một chậu sen Quan Âm nhỏ, cánh hoa xanh biếc như phỉ thúy lặng lẽ nở rộ.
Bạch Cẩm Hi giơ tay bóp trán, để bản thân tỉnh táo một chút, sau đó ngồi dậy.
Cô nghiện thuốc lá nhưng lại hay lo lắng hàm răng và đầu ngón tay bị vàng sẽ không xinh đẹp. Đấu tranh tư tưởng một lúc như thường lệ, Bạch Cẩm Hi mới rút một điếu từ hộp thuốc ở trên bàn, ngồi bên giường nhả khói mù mịt.
Một ngày mới lại bắt đầu.
Bạch Cẩm Hi sống một mình ở khu dân cư lâu đời, bên dưới toàn là hàng ăn sáng nóng hổi. Cô mua một bát phở, ngồi ăn ở bên đường. Mấy ông bà lão hàng xóm đi qua đi lại đều vui vẻ hỏi thăm cô. Có người còn nhét vào tay cô hai cái bánh bao nhân thịt.
Đúng lúc này, điện thoại đổ chuông, giọng nói trách móc của Châu Tiểu Triện ở đầu kia truyền tới: “Lão đại, chị đến đâu rồi? Không phải chị lại quên nhiệm vụ của ngày hôm nay đấy chứ?”
Bạch Cẩm Hi mù mờ, nhưng ngữ khí vẫn điềm nhiên như không: “Tôi không quên, cậu đang ở đâu?”
“Em đã đến cổng trường tiểu học số hai Quan Hồ rồi.”
Bạch Cẩm Hi giơ tay vẫy taxi: “Tôi sẽ đến ngay.”
Tính cách của cô về cơ bản có chút lơ mơ, thường quên trước quên sau, được cái khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-ky-uc/191814/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.