Vừa đi khỏi phòng bệnh của Bạch Cẩm Hi mấy bước, Hàn Trầm liện gặp Tân Giai. Tân Giai từ phòng bệnh của anh tìm đến đây. Vì trông nom anh suốt một ngày một đêm nên sắc mặt của cô tiều tụy. Nhìn thấy anh, cô vô thức đan hai tay vào nhau: "Hàn Trầm, sao anh lại xuống giường?"
Hàn Trầm liếc cô một cái, tiếp tục bám bờ tường bước đi. Tân Giai lập tức tiến đến, định đỡ cánh tay anh nhưng bị anh né tránh.
"Tránh ra!"
Dõi theo bóng lưng cao lớn của người đàn ông, viền mắt Tân Giai đỏ hoe, cô vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong đó ẩn hiện nét bi thương.
Hàn Trầm đột ngột dừng lại, quay đầu về phía cô. Tân Giai giật mình.
Mặc dù Hàn Trầm luôn tỏ ra xa cách, nhưng anh chưa bao giờ nhìn cô bằng ánh mắt lạnh lẽo như vậy.
"Gần đây em không siêng tìm tôi như lúc trước. Tại sao thế?"
Tân Giai đờ ra: " ... Gì cơ?"
"Do em sợ gặp người nào đó ở chỗ tôi, đúng không?" Anh nhìn cô chằm chằm
Một nỗi tuyệt vọng ùa vào lòng Tân Giai. Cô vô thức cuộc chặt hai tay thành nắm đấm, sắc mặt tái nhợt, môi mấp máy nhưng không tài nào thốt ra lời.
Phản ứng này của Tân Giai đã quá đủ với Hàn Trầm. Anh cười cười quay người bước đi.
Về phòng bệnh, Hàn Trầm nằm xuống giường một cách khó nhọc. Dõi mắt lên trần nhà, trong đầu anh lại hiện ra gương mặt đỏ ửng, ánh mắt vừa ấm ức, vừa tức giận của Bạch Cẩm Hi ban nãy. Điều này, khiến lồng ngực anh đè nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-ky-uc/1413931/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.