“Sao cái ba lô này lại ngấm nước nhỉ?” Giọng nói kinh ngạc của Hà Tử vang lên từ một nơi cách đó không xa.
“Đúng thế, lương khô và túi ngủ đều bị ướt rồi. Đồng hồ cũng không phải loại chống thấm nước.” Trương Mộ Hàm tỏ ra buồn bực, “Tất cả đều không dùng được nữa, tối nay chúng ta ngủ kiểu gì đây?”
Nghe họ nói vậy, những người khác liền mở ba lô kiểm tra. Quả nhiên, đồ ở bên trong đều ướt sũng. Phương Tự lấy ra cái la bàn, trên mặt dính đầy nước.
Bình thường, tại những cuộc thi đấu như thế này, nhà tổ chức đều cung cấp trang bị không nhấm nước. Ba lô của họ đều có ký hiệu chống thấm. Ai ngờ, tất cả là đồ giả.
Hàn Trầm và Bạch Cẩm Hi ngồi thẳng người. Trong lòng Cẩm Hi than thầm một tiếng, “Thôi xong rồi.” Họ mở ba lô, lục tìm hai khẩu súng phát tín hiệu. Khẩu súng đã ướt sũng, trở nên vô tác dụng.
Cẩm Hi quay lưng về phía đám đông, chán nản lôi khẩu súng ra lắc lắc, để nước chảy hết ra ngoài. Cô không cam lòng, muốn thử xem còn dùng được hay không. Bắt gặp đôi lông mày nhíu chặt và bờ môi hơi mím lại của cô, Hàn Trầm cười cười, lấy khẩu súng trong tay cô rồi ném vào bụi cỏ.
Cẩm Hi không tán thành, “Sao anh lại vứt đi?”
Hàn Trầm cúi đầu, ghé sát tai cô nói nhỏ, “Tôi theo dõi Du Xuyên, cô phụ trách Phương Tự. Kẻ nào có động thái bất thường, chúng ta liên kết bắt giữ ngay.”
Giọng nói của Hàn Trầm vô cùng dễ nghe, trầm thấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-ky-uc/1413921/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.