Hắn đẩy cánh cửa, chậm rãi bước lên lối vào trong bóng tối dày đặc. Khi đến góc nhà, hắn lần tìm viên đá thứ ba bên trái. Xác định được đúng đó là viên đá nơi thường cất chiếc chìa khóa dự bị, hắn đẩy nó sang bên và mò tìm trong đất. May quá, chiếc chìa khóa vẫn y nguyên chỗ cũ. Như một tên trộm hắn tra nhẹ chìa vào ổ khóa rồi khép cánh cửa lại và rón rén đi vào sảnh, bật đèn và bắt đầu leo lên cầu thang. Lên đến tầng trên, hắn tắt đèn phòng lớn, vặn quả đẩm cửa phòng ngủ và đẩy cánh cửa. Vừa bước vào phòng bỗng một cánh tay xiết chặt lấy cổ họng và quật hắn xuống đất bằng một sức mạnh ghê gớm. Hắn cảm thấy một cái đầu gối ấn mạnh trên lưng và một cánh tay bị bẻ quặt ra sau lưng thế Nelson. Hắn nằm sấp úp mặt xuống sàn nhà không cựa quậy được, ngay cả thở cũng rất khó khăn. Đèn bật sáng trưng và vật đầu tiên mà Adam nhìn thấy là viên đại tá. Hắn van xin: 
- Đại úy Scott, đừng giết tôi, đừng giết tôi. 
Adam lạnh lùng nói: 
- Tao không có ý định đó đâu, ngài Tomkins ạ. Nhưng trước hết lúc này ông chủ đáng kính của mày đang ở đâu? 
Adam tiếp tục ấn mạnh đầu gối vào giữa lưng viên đại tá và bẻ ngược cánh tay lên thêm chút nữa cho đên khi hắn la lên the thé: 
- Sau khi biết là cô gái sẽ không về nhà nữa ông ta đã trở về Sứ quán. 
- Đúng như ta đã dự định. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-tim-buc-tranh-thanh/3268688/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.