Mộc Quân Dao đột nhiên ngất xỉu làm ông Browne sợ không thôi, đứa con gái này khó khắn lắm mới có được nếu mất đi bà Sandra phải làm sao? Ba vẫn hằng mong có cho mình một đứa con trai gái gì cũng được chỉ tiếc là không được cho đến khi cô xuất hiện.
Ông đưa cô trở về nhà gọi bác sĩ đến khám cho cô. Cô được đặt trên giường ngay ngắn cả người được bà Sandra đắp chăn kín mít sợ cô lạnh. Bà ngồi bên cạnh nhìn bác sĩ khám bồn chồn lo lắng không thôi, ông Browne đặt tay lên vai xoa nhẹ ý tỏ sẽ không sao.
"Cô ấy chỉ là não bị kích thích không thích ứng được nên mới đau đầu rồi ngất đi. Cô ấy bị va đập mạnh nên mất trí nhớ nên đôi lúc sẽ nhớ lại nên sẽ dẫn đến đau đầu, chỉ cần đừng kích thích quá nhiều sẽ không sao để tự nhiên là được." Bác sĩ nói rồi đưa một ít thuốc giảm đau và bổ não cho bà Sandra. Ông Browne ra ngoài tiễn bác sĩ.
"Con bé sẽ nhớ lại sao? Có cách nào khiến con bé không thể nhớ lại không?" Ông không muốn cô nhớ lại lỡ như một ngày nào đó cô nhớ lại sẽ rời xa ông bà, như vậy không được.
Vị bác sĩ nghe ông hỏi như vậy có phần kinh ngạc cũng có chút khó hiểu, thường nếu là bậc cha mẹ luôn muốn con họ mau chóng khoẻ. Ông đưa ánh mắt nghi ngờ nhìn ông Browne.
"À ...vì con bé lúc trước gặp chuyện buồn tôi không muốn con bé phải chịu đau khổ nên là..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-the-tong-tai-yeu-them-lan-nua/2808304/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.