Tôn Thất đưa tay với khăn mặt đắp trên trán độ ấm vẫn còn.
Khoé mắt có gì đó ươn ướt anh quen biết Hàm Phi đã nhiều năm từ khi cô mới sang mỹ cho đến hôm nay, đoạn đường này chỉ có Hàm Phi vì anh những lúc cô cần anh chưa từng bên cô.
Nhưng bất hạnh của cô có chuyện nào không liên quan đến anh,Tôn Thất anh thực sự nợ cô quá nhiều .
Hôm sau Hàm Phi tỉnh dậy Tam Thái đang nấu cháo Tôn Thất ngồi trên bàn ăn suy tư.
"Chị Phi chị ăn gì để em lấy."
Hàm Như nhìn Tam Thái bận bịu nấu ăn có chút buồn cười.
“Chị không ăn em ăn đi.”
Tôn Thất nhìn Hàm Phi cô đã thay quần áo chuẩn bị đi đâu đó, bên ngoài trời âm u sắp mưa con gái lái xe cũng không mấy an toàn huống hồ đây là vùng nội chiến.
“Em đi đâu để Tam Thái lái xe đưa em đi.”
Hàm Phi còn chưa kịp trả lời bên đã có người hốt hoảng chạy vào.
“Chị Phi bác sĩ Jon anh ấy đi Nauy rồi.”
Hàm Phi trượt tay làm rơi chùm chìa khóa thở dài Jon luôn sáng suốt nhưng lại có nhược điểm chí mạng là Hưu Tư, nhiều năm nay anh đi khắp nơi chỉ mong tìm được một chút tin tức của anh ấy hiển nhiên lần này người kia đã thành công dụ Jon vào bẫy.
Hàm Phi gọi điện nhưng Jon đã tắt máy chuyến bay chắc chắn cũng đã khởi hành, Hàm Phi không còn cách nào khác đành gọi điện cho bố chồng xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-the-to-tong-yeu-anh-qua-met-moi/2700063/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.