Mũi như bướu lạc đà, giữa mày còn có một nốt ruồi đen, nam sinh tóc húi cua này rõ ràng là phiên bản thiếu niên của Đàm Phi Chu trong trí nhớ.
Phương Lăng ngơ ngác nhìn.
Chẳng lẽ là ngày nghe gì, đêm mơ thấy đó?
Bằng không thì làm sao cậu ban ngày mới vừa cùng lão Đàm uống trà, buổi tối liền mơ thấy gã, còn là lão Đàm hồi thiếu niên.
"Phương Tiểu Lăng ~ huynh đệ!! Cậu tỉnh rồi thì chạy nhanh lên, bằng không sẽ không có cơm gà. Cậu cũng không phải không biết xôi gà nhiều người muốn ăn, lần trước chúng ta tới chậm ba phút, kết quả đến lá sen cũng không còn thấy." Đàm Phi Chu thấy Phương Lăng trợn mắt, liền đem người từ trên giường kéo xuống.
Tay đối phương ấm áp, nhiệt độ cơ thể bình thường, lại làm đôi mắt Phương Lăng hơi hơi trợn to.
Cậu không phải chưa từng mơ, nhưng cảm nhận rõ ràng giống như vậy, từng chi tiết đều dị thường chân thật như vậy, vẫn là lần đầu tiên......
Đàm Phi Chu đánh một cái vào trên lưng Phương Lăng, "Đừng lề mề nữa, mau nhanh lên! Hôm nay tiết đầu học ngữ văn, Chương đầu trọc khẳng định sẽ sớm tới phòng học giám sát, đừng nói đến trễ, chỉ cần đến sát giờ đều bị hắn rống một tràng."
Phương Lăng cứng đờ.
Đau đớn chân thật trên lưng, lời lải nhải chui vào trong tai cậu.
Mỗi một câu đều quen thuộc lại xa lạ, giống như vượt qua một khoảng thời gian xa xôi mới đến bên cạnh cậu.
Phương Lăng cứng đờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-the-hoa-tang-trang-sau-khi-he-hai-nguoi-trong-sinh/2559236/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.