Đàm Phi Chu khó có thể tin được, Phương Lăng cư nhiên đáp ứng như vậy.
Đối phương bảo gã yên tâm, nhưng gã làm sao yên tâm a!
Trình độ bọn họ đều là đỉnh như điểu, còn cùng người khác quyết đấu, này còn không phải là tự tìm mất mặt sao?
Đàm Phi Chu đối Phương Lăng làm mặt quỷ, mười phần ám chỉ, “Phương Tiểu Lăng, cậu sáng nay nói cậu ăn hư bụng, hiện tại cậu còn khó chịu không?”
Phương Lăng qua đi lấy vợt bóng, “Không khó chịu.”
Đàm Phi Chu: “……”
Phương Lăng cầm vợt bóng, Kỷ Thanh Bình cũng vậy.
Cầu lông là 21 điểm một ván, nếu là nói chỉ đánh một ván, đó chính là ai lấy trước 21 điểm, người đó thắng.
Bà mối chí nóng lòng muốn thử, “Tôi làm trọng tài!”
Đàm Phi Chu mắt trợn trắng, đừng tưởng rằng gã không biết, tích cực làm trọng tài như thế, còn không phải muốn tính điểm.
Kỷ Thanh Bình gợi lên khóe miệng, “Tưởng Bưu, nếu không thì cậu cùng cậu ta làm trọng tài, cậu tính điểm tôi, cậu ta tính Phương Lăng.”
Tưởng Bưu, đúng là tên năm sinh nốt ruồi đen kia.
Đàm Phi Chu nghiến răng.
Mẹ nó, sao lớp trưởng lớp bên cạnh hôm nay khiến người ghét như vậy?
“Hảo a!” Tưởng Bưu một ngụm đồng ý, ngược lại đối với Đàm Phi Chu lộ ra khiêu khích, “Người nào đó nga, mang tiểu tâm muốn chỉnh trận thi đấu mà đến cơ hội mở miệng cũng không có.”
Đàm Phi Chu chán nản.
Phương Lăng ánh mắt nhàn nhạt, “Bắt đầu đi, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-the-hoa-tang-trang-sau-khi-he-hai-nguoi-trong-sinh/2559230/chuong-5.html