Thấm thoắt mà nàng cũngsống qua được 6 năm bằng cách đeo bám tiểu thư. Tiểu thư cho nàng ăn, cho nàngáo mới, thỉnh thoảng còn cho nàng tiền tiêu vặt đương nhiên là trích tất cả từngười mà nàng ta gọi là nhị nương. Bà ta cũng có nghi ngờ vài lần theo dõi tiểuthư nhưng mà nàng đâu dễ dàng bị phát hiện. Trên đời này nàng chẳng tự tin gìngoài tài ăn uống và võ công của mình, ẩn thân (trốn) đối với nàng không khó. Thế nhưng sáng nay tiểu thưlại nói với nàng nàng ta phải rời cốc đi báo thù. Tiểu thư đã cứu nàng. Chonàng ăn, cho nàng mặc, đi theo tiểu thư đúng là có lợi, đó là không chết đói.Nhưng khi tiểu thư dạy nàng võ công, nàng mới nhận thấy với thứ võ mèo 3 châncủa tiểu thư mà cứ đòi đi trả thù diệt môn thì bị giết là cái chắc... ai... acũng vì phiếu cơm dài hạn này, nàng phải bảo vệ tiểu thư thôi. Vào một hangđộng gần đó nàng thu dọn hành trang cũng chỉ có vài bộ quần áo một ít châu báunàng chôm được khi rời khỏi Thiên linh giáo ngày đó, một ít bạc vụn nàng đểdành khi tiểu thư cho. Xong xuôi nàng xuống chân núi chờ tiểu thư. Ngâm mìnhtrong thùng nước nóng, nàng chờ mục tiêu của tiểu thư xuất hiện, khác với nàngđang nhàn nhã hưởng thụ. Thân ảnh nhỏ màu trắng đang ngồi vắt vẻo chờ đợi trêncây tuy mệt mỏi nhưng chăm chú nhìn chằm chằm con đường nhỏ vắng vẻ phíadưới(thật không biết ai là chủ ai là tớ nữa >.
- Tiểu thư, chúng ta ám sát luôn hả? Nàng hưng phấn hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-phu/2127343/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.