Phố xá kinh thành dù gần trưa hè nóng bức vẫn là không thuyên giảm náo nhiệt. Trà trộn trong bách tính trên đường, ẩn nấp tại ngõ ngách hoặc ở trên mái ngói lầu cao, các vị ảnh vệ cùng dồn lực chú ý đến trên hai thân ảnh. Một là Minh An Đế của Ân Quốc, một là Vương phi của thân vương Tấn vương Ân Quốc, cả hai người có danh phận cao quý đang đứng trước sạp kẹo đường của một lão nhân.
Minh An Đế hiển nhiên dù giấu đi danh tính vẫn triển lộ khí chất uy nghiêm cao thượng, nhưng đôi mắt hiện ra phía trên quạt tay lại dào dạt hứng thú không thua gì Quách Vương phi đang ngồi chòm hỗm với ánh mắt sáng ngời. Lão nhân bán kẹo dưới hai cặp song mâu nóng bỏng cũng không tỏ vẻ run tay, rất thành thục tỉ mỉ nặn hình.
Rất nhanh một que kẹo đường hình rồng liền thành, được đưa đến trên tay của Minh An Đế trong ánh nhìn hâm mộ sùng bái của Quách Vương phi, khiến Minh An Đế nét mặt càng toả ra thoả mãn.
"Còn vị công tử này, ngươi muốn làm hình gì?" Lão nghệ nhân hỏi Quách Gia Bảo đang ôm gối trước sạp.
Quách Gia Bảo vui sướng chờ được đến lượt mình, nhưng nghe hỏi xong lại bối rối chưa nghĩ đến mình yêu thích cái gì.
Chợt nhớ có đêm Tấn vương dắt hắn ra khỏi phòng ngồi bên bàn đá ngắm trăng, hỏi hắn có thấy được Thỏ Ngọc hay không? Quách Gia Bảo tất nhiên không trông thấy được gì, cũng không hiểu vì sao nửa đêm lại đi nhìn trăng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truy-phi-ki-su/2673989/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.